Abu Musa Jabir ibn Hayyan, Maria the Jewess, Aeneas Coffey đó chỉ là một vài cái tên (rất quan trọng) trong lịch sử của việc chưng cất. Lần sau khi bạn lấy một ly Tequila, nhấm nháp loại rượu được làm với chỉ một loại mạch nha duy nhất (Single Malt), hoặc thậm chí gọi một loại Mudslide (1 loại cocktail) , bạn có thể muốn dành ra một cốc cho họ. Chắc chắn, chầu rượu này là bạn mua nhưng họ là người đã làm ra nó.
Không giống như rượu vang và bia những thứ có lịch sử phát triển gắn liền với sự tiến bộ từ sớm của trồng trọt (nho và lúa mạch), Spirits (rượu mạnh) đòi hỏi một bước thứ hai rất cụ thể sau khi lên men: đó là chưng cất. Chúng ta sẽ nhận ra rằng quá trình lên men có thể xảy ra một cách tình cờ — nấm men hoang dã có thể dễ dàng gặp phải một số trái cây bị thối rữa và lên men đường thành rượu. Nhưng chưng cất yêu cầu có mục đích rất rõ ràng, đó là lý do tại sao chúng ta chỉ có thể chưng cất thông qua thuật giả kim (Alchemy) — chính là kỹ thuật mà các nhà khoa học dùng khi cố gắng biến chì thành vàng.
Giả kim thuật thực sự là một kỹ thuật phức tạp, nó không chỉ giống như "máy đào vàng" của khoa học thời kỳ đầu. Mà còn như là một "tiền thân" cho kỹ thuật hóa học hiện đại, giả kim thuật giúp hiểu biết bản chất của các vật chất - mở khóa bí mật ẩn sâu bên trong vật chất như một phương tiện để hiểu vũ trụ, các yếu tố của tự nhiên và bản thân cuộc sống. Thực tế, chúng ta có được rượu chỉ như là có một phần thưởng.
Không phải là giả kim thuật đã "phát minh" ra rượu như chúng ta nghĩ. Đã có các bằng chứng trước đó về việc chưng cất thô sơ các loại đồ uống có cồn, rượu (Liquors) được làm từ những thứ như gạo và sữa ở châu Á từ năm 800 trước Công nguyên. Một vài dư luận nói từ Grey Goose, nhưng bằng chứng về việc chưng cất dẫn chúng ta đến Hy Lạp cổ đại và còn tiếp tục trong thế kỷ thứ nhất sau Công Nguyên. Vào thế kỷ thứ 4 sau Công nguyên, Mary The Jewess là nhà giả kim phương Tây đầu tiên được ghi chép đã phát triển ra Tribikos (một vật dụng có ba cánh tay dùng để chưng cất). Nhưng nó đã không được dùng cho đến thế kỷ thứ 8 sau Công Nguyên khi nhà giả kim Ả Rập Abu Musa Jabir ibn Hayyan thiết kế ra Alembic (nồi chừng cất), một dụng cụ cho phép chưng cất đồ uống có cồn một cách hiệu quả.
Không phải là Jabir đã quan tâm đến việc dùng rượu trong giải trí, ngay cả khi anh phát hiện ra rằng hơi nước từ việc chưng cất rượu rất dễ dàng cháy. Là tổ tiên của hóa học hiện đại, Jabir đã được thúc đẩy bởi khoa học. Ngay cả khi nhà giả kim thuật Muhammed ibn Zakaryia Razi bắt đầu thực hành tinh chế chưng cất rượu đặc biệt trong thế kỷ thứ 9, các mục đích vẫn còn ít liên quan đến việc giải trí - rượu chưng cất được sử dụng chủ yếu cho nghi thức hoặc y học. Trong thực tế, các tài liệu về việc sử dụng rượu chưng cất đến từ một trường Y học ở Ý chứ không phải là một quán Bar.
Tất nhiên, sự tồn tại của thuật ngữ hiện đại “Happy Hour” mà chúng ta hay thấy đã cho chúng ta biết rằng rượu chưng cất đã dần dần trở thành một phần của việc giải trí. Nó chỉ mất chút thời gian để ta chấp nhận thôi. Cuốn sách được xuất bản đầu tiên về chủ đề này là The Virtuous Art of Distilling của Hieronymus Brunschwig (năm 1500), xem rượu chưng cất như một loại thuốc; nhưng vào năm 1618, một chuyến du lịch đầu tiên được gọi là The Penniless Pilgrimage (PDF) đề cập đến việc uống rượu một cách tự do gọi là "aqua vitae". Sản phẩm chưng cất cuối cùng đã tìm thấy những người yêu thích nó.
Và nó tiếp tục tìm kiếm nhiều hơn, lan rộng trong thế kỷ 17,18 nhờ vào thương mại, việc thám hiểm và chiếm đất làm thuộc địa. Và trong thực tiễn khi lan truyền, việc chưng cất đã phát triển thêm. Nhà hóa học thời trung cổ Avicenna đã sáng chế ra một ống làm mát cuộn làm nồi chưng cất hiệu quả hơn, nhưng việc này cũng để lại một vấn đề còn lớn hơn lợi ích nó mang lại: đó là nó phải được làm sạch sau mỗi lần sử dụng. (Vào thời gian này, rượu chưng cất đã được rất nhiều người quan tâm, do đó, sản xuất nó nhanh chóng đã trở thành một sự ưu tiên.). Vào đầu thế kỷ 19, nhờ vào sự nỗ lực của Robert Stein và Aeneas Coffey, một người Xcốt-len và một người Ai-len, chúng ta đã có dụng cụ cho phép chưng cất liên tục và chi phí thấp hơn. Thêm một bước ngoặc của sự công nghiệp hóa và theo đó là việc chưng cất thương mại quy mô lớn được sinh ra.
Không phải tất cả việc chưng cất hiện đại ngày nay chỉ có ở các doanh nghiệp lớn. Giống như bia, có khởi đầu nhỏ, có thương mại hóa vĩ mô, sau đó trở lại vi mô. Spirits (rượu manh hay rượu ngoại) đang tận hưởng sự khôi phục của việc "chưng cất thủ công" gần đây, với quy mô sản xuất nhỏ hơn mang lại một loạt sản phẩm mới ra thị trường.
Dù bạn đang uống bất cứ thứ gì, đó cũng là một ý hay khi nâng cốc cho các nhà Giả kim thuật.